Tiếng Thổ (tiếng Trung: 土族语; bính âm: Tǔzúyǔ) hay tiếng Monguor (cũng được viết là Mongour và Mongor) là một ngôn ngữ Mông Cổ thuộc nhánh Shirongol và là một phần của nhóm sprachbund Cam Túc–Thanh Hải (còn gọi là sprachbund Amdo). Có một số phương ngữ, hầu hết được người dân tộc Thổ sử dụng. Một hệ thống chữ viết đã được xây dựng cho tiếng Thổ Hỗ Trợ (Mongghul) vào cuối thế kỷ 20 nhưng ít được sử dụng.
Các chữ số Mông Cổ như sau[2] chỉ được sử dụng trong phương ngữ Mongghul, trong khi những người nói tiếng Mangghuer đã chuyển sang đếm bằng tiếng Trung.[2] Lưu ý rằng trong khi chữ viết Mông Cổ chỉ có chữ arban cho "mười", tiếng Mông Cổ trung đại*harpa/n bao gồm *h có thể được tái tạo từ chữ viết này.[3]
Số
Tiếng Mông Cổ cổ điển
Thổ
1
nigen
nige
2
qoyar
ghoori
3
ghurban
ghuran
4
dörben
deeran
5
tabun
tawun
6
jirghughan
jirighun
7
dologhan
duluun
8
naiman
niiman
9
yisün
shdzin
10
arban
haran
Tham khảo
^Nordhoff, Sebastian; Hammarström, Harald; Forkel, Robert; Haspelmath, Martin biên tập (2013). “Tu”. Glottolog. Leipzig: Max Planck Institute for Evolutionary Anthropology.
Dpal-ldan-bkra-shis, Keith Slater, et al. (1996): Language Materials of China's Monguor Minority: Huzhu Mongghul and Minhe Mangghuer. Sino-Platonic papers no. 69.
Georg, Stefan (2003): Mongghul. In: Janhunen, Juha (ed.) (2003): The Mongolic languages. London: Routledge: 286-306.
Slater, Keith W. (2003): A grammar of Mangghuer: A Mongolic language of China's Qinghai-Gansu sprachbund. London/New York: RoutledgeCurzon.
Svantesson, Jan-Olof, Anna Tsendina, Anastasia Karlsson, Vivan Franzén (2005): The Phonology of Mongolian. New York: Oxford University Press.
Zhàonàsītú 照那斯图 (1981): Tǔzúyǔ jiǎnzhì 土族语简志 (Introduction to the Tu language). Běijīng 北京: Mínzú chūbǎnshè 民族出版社.
Mostaert, A.; de Shmedt, A. (1930). “Le Dialecte Monguor parlé par les Mongols du Kansu Occidental. Iére Partie: Phonétique. (Suite)”. Anthropos. 25 (3/4): 657–669. JSTOR40445863.
Mostaert, A.; de Smedt, A. (1929). “Le Dialecte Monguor parlé par les Mongols du Kansu Occidental. Iére Partie: Phonétique. (Suite)”. Anthropos. 24 (5/6): 801–815. JSTOR40445976.